30/12/23 – 10:12
ĐÊM TRÔI
Đêm trôi qua cô đơn
Gió hờn gì sao cứ rít từng cơn
Mưa cứa vào đau đớn…
Hồn nhấp nhô theo sóng nhớ chập chờn
Đêm trôi đi chơi vơi
Mới cận kề… thoáng chốc đã mù khơi
Tuột khỏi tầm tay với…
Chỉ nhớ thương… còn lưu lại suốt đời
Đêm trôi trong bao la
Giữa mịt mù bóng tối… chợt nhận ra
Vẫn ngóng chờ phép lạ…
Lặn vào đêm… ẩn khuất bóng trăng tà
Đêm trôi theo cơn say
Bóng ai vờn theo nhịp những cuồng quay?
Thoáng hiện về trong đáy…
Chén cạn rồi nhưng sao chén lại đầy?
Đêm trôi mang ai đi
Đến tận cùng day dứt nỗi chia ly
Lại trở về nguyên thủy…
Trốn sâu trong tiềm thức phút phân kỳ
Đêm trôi năm canh thâu
Bão lòng ơi!.. Quặn thắt đến bao lâu?
Cho hết rồi yêu dấu…
Chảy vào tim… khô cạn suối lệ sầu.
Hoàng Anh Dũng
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang