25/09/23 – 09:09

ĐÊM TỰ TÌNH
Anh lang thang trên từng con phố vắng
Bóng chiều về trong ánh nắng nhạt phai
Chợt bàng hoàng tha thiết gọi tên ai
Một hình bóng chẳng phai màu gió nắng
Những bước chân nhẹ bâng khuâng phố vắng
Nhớ người xưa văng vẳng khúc nhạc ngân
Ngồi lặng lẽ nghe chân bước xa dần
Hoàng hôn rơi bên căn nhà phố cũ
Mải miết tìm theo lối nhỏ ngày xưa
Đứng ngóng hoài bóng người không trở lại
Lá vàng rơi để trái tim đau mãi
Như con thuyền bỏ lại giữa biển khơi
Đêm trở giấc mơ tìm kiếm mọi nơi
Gặp lại em trong nỗi nhớ khát thèm
Mở vòng tay xiết chặt vành môi êm
Mùa lá rụng ấm thêm niềm khao khát
Đêm tĩnh lặng phố vọng ra tiếng hát
Khúc tấu hòa đẩy lửa tình bùng say
Để quên đi những khổ cực đắng cay
Chỉ còn lại tiếng gió bay nhè nhẹ
Từng nhịp thở tiếng non nỉ dần xa
Phố vắng lặng đầy cảm xúc dâng trào.
Để cuối cùng chỉ là giấc chiêm bao
Đêm tự tình giấc ngủ chìm say đắm…?
Ngày 23/9/2023
Nguyễn Nam

BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Thư mòi in tập “999 Câu thơ đẹp”
Cảm nhận “Xuân đã sang” của bút nữ Tóc Nâu Họa Mi
Tình mẫu tử thiêng liêng trong ca khúc “Mạ ơi” của nhạc sĩ, TS Trịnh Xuân Đức
Vui Xuân – Thơ Ngọc Ân (Đà Nẵng)
Hương xuân đã về – Thơ Ngọc Ân (Đà Nẵng)
Sơn Hòa trong trái tim tôi – Thơ Mỹ Kiên
Giáng Sinh yêu thương -Thơ Thanh Thu (Đà Nẵng)
Về đi em – Thơ Ngọc Ân