07/09/23 – 09:09
ĐI GIỮA ĐỜI THƯỜNG
Tôi vẫn đi
Bôn ba giữa đời thường
Đi trong cánh đồng
Hối hả tất bật với nông dân
Với ruộng đồng cày, bừa, đi cấy…
Phạt bờ, cuốc góc, đập đất lô nhô tơi tả…
Cùng bà con
Luật quật giữa nắng vàng ôi ả!
Giữa mưa ngàn thát lũ, trời giông…
Là ánh mắt tâm hồn…
Vương vai trong cuộc sống
Bên nương rẫy đồng xa…
Em bé thơ ngây tung tăng sân gạch
Hạt thóc đong đầy sân phơi cùng rơm rạ…
Giữa cánh đồng gió nắng hồng hanh
Tôi hoà nhập giữa mùa thu hoạch
Cùng bà con lom khom gặt hái
Ôi! Vô cùng nắng ấm tình tôi
Tôi đang đi giữa mùa thu vàng vọt
Tắm đẫm lòng mình như cơn khát cuồng quay
Tôi bước lên từ cánh đồng chân lấm, tay cày…
Từ thuở ấy… tôi ngây ngô nhỏ lẻ
Tôi đắm chìm mùi rơm rạ sân phơi
Giữa làng, giữa xóm cánh cò bay
Tôi phấn khởi tự tình…
Cùng cánh đồng xa xanh thẳm
Lúa đầy kho… ru ấm đời tôi
Cả anh em tình làng nghĩa xóm
Nô đùa… cả đêm không ngủ
Nghe gà sáng cất thanh vọng tiếng
Ánh bình minh tỏ rõ góc chân trời
Vội vả thúc giục anh em trong xóm
Tháo cổng chuồng dẫn đàn trâu, bò… ra đồng cỏ
Đứa đàn bò, đàn trâu cỡi lên lưng xua đuổi…
Đứa thì chăm đàn vịt ra đồng…
Ôi! Có bao điều kỷ niệm…
Của một thời tuổi nhỏ thật đáng yêu
Thật hồn nhiên ngây ngô triều mến
Và bây giờ tôi đi giữa cảnh đời thường
Và nói sao cho thỏa hết suy tư!…
Trần Đức Ái
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang