Đỗ Thị Thanh Hương: Chùm thơ tình 001

08/07/23 – 04:07

Tác giả Đỗ Thị Thanh Hương

 

TÔI ĐI TÌM MÙA THU

Tôi đi tìm mùa thu
từ những cơn mưa cuối hè nặng hạt
áp mặt vào thơm nghe xôn xao lá hát
ủ chín men những trầm tích vợi vời

Tôi đi tìm mùa thu
tìm những sạn chai xù xì đá sỏi
khâu vá đắp bù
xóa mềm từng vết thẹo
náu mình vào nhung nhớ thủa ban sơ

Tôi đi tìm ngày xa!
ngày niềm yêu tách vỏ nảy mầm
tặng cho đời hoa phấn
dẫu vết xước còn đau, cành khô vẫn nuôi xanh mầm lá
như ước nguyện một đời

Tôi đi tìm mùa thu!
mùa hứa lời còn mãi
nuôi mỗi mầm cây một xanh tươi
và hạnh phúc nhặt đơm từ những điều còn lại
ở những mùa thu sau
Mùa thu của tôi!

19/8/2022

 

LẠC NHAU MỘT MÙA THƯƠNG

Về đi em cho kịp tháng Ba sang
Màu đỏ khát khao làm mềm thương nhớ
Trăng nghiêng đêm bao nhiêu lần bày tỏ
Xao xác trở mình chạm tới niềm đau

Đâu đã xa rời mà lạc bước nhau
Thổn thức đếm dọc ngang từng khắc nhớ
Rộng dài triền sông đôi bờ bồi lở
Khuất mặt nhìn trăn trở những mùa thương

Lỗi hẹn một lần tương ngộ mang vương
Chưa trọn ước nên níu tay vẫn trống
Sông dần trôi về phía chiều lồng lộng
Em quên lời để trĩu bước chân ta!

08/3/2023

 

VÒNG TAY BIỂN

Như vòng tay khao khát mùa thu
Lần  hò hẹn sang nhau không lầm lỗi
Em lắng đợi tiếng đời ngân thật vội
Hóa giấc mơ mắc cạn khúc tình tho

Có một lần tay biển ngấm non tơ
Cát chợt nhớ con thuyền xa tít tắp
Lòng bén lửa mùa xuân qua ánh mắt
Chao nghiêng thu ngóng biển tính từng giờ

Có một lần con sóng biển bơ vơ
Làm nghẹt thở một tình yêu vụng dại
Sóng bạc đầu sao lòng thuyền mê mải
Vỡ hoàng hôn khắc khoải những chờ mong  
 
Rồi một ngày biển ngơ ngác, bần thần
Con sóng chia giấc  mơ về hai ngả
Vết thời gian hiện nguyên hình nghiệt ngã 
Khói sương nhòa… bên mắt vết tàn phai!

10/8/2021

 

ĐÀ LẠT VÀ EM

Là những ngày Đà Lạt rất trong xanh   
Vẫn mờ sương đưa ta vào miền nhớ
Một Đà Lạt thương cả từng nhịp thở
Như thương heo may xứ Bắc quê mình

Lòng ngẩn ngơ lòng xao xuyến bâng khuâng
Bởi dịu dàng hương phố chiều len lỏi
Langbiang tóc chạm mây bối rối
Ngỏ lời chi để tơ liễu buông mành

Những cơn mưa giăng giăng trắng đổ tràn
Như vội vàng như thong dong đến lạ
Một khoảng lặng giữa hai lần đi ở
Gió theo lời tình tự đến bên nhau

Có ai đang tìm huyền thoại chàng K’Lang
Nàng H’Linh thủy chung trong dã quỳ vàng rực
Thông cô đơn nghiêng mình bên đồi dốc
Hồ Xuân Hương phượng tím rủ đôi bờ

Rạo rực đêm nơi phố núi mộng mơ
Vụng về tìm nhau đan cài xiết chặt
Câu chuyện tình yêu như mơ như thực
Để nhịp buồn làm mắc cạn vần thơ 
    
Đà Lạt ơi! Dành dụm tự bao giờ
Mà nắng, mưa chẳng nơi nào có được
Giữa đời trầm tư âm thầm phẳng lặng
Vẫn ngọt bùi cho lời hứa trổ hoa!

24/6/2022

Đỗ Thị Thanh Hương

 

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

error: