30/12/23 – 10:12
ĐÓA QUỲNH TỎA HƯƠNG
Nàng thiếu nữ đậm đà câu chung thủy
Đẹp kiêu xa quyền quý ngọc trang đài
Nét dịu dàng tha thướt buổi ban mai
Hương ngọc nữ quyện hòa trong nhịp thở…
Vương tình cảm lên cõi hồn ngây ngất
Lời nói người như ướp mật mê say
Mộng trót trao khao khát đếm từng ngày
Nghe vị mặn đắng cay buồn trăn trở…
Làn gió nhẹ du hồn tràn nỗi nhớ
Như quyện hòa hơi thở nối nhịp tim
Thuyền tơ duyên vương phải nợ đắm chìm
Sầu vô vọng mãi ghim bờ dĩ vãng…
Lời Kinh Thánh bên ánh đèn tỏa rạng
Thế gian này chỉ sáng một người thôi
Dạ xuyến sao lòng thổn thức bồi hồi
Hương ngọc tỏa trúc mai tình khắc đậm…
Miền duyên nợ cứ ngỡ rằng đầm ấm
Nhưng ngờ đâu lại đẫm giọt lệ sa
Những ái ân vương vấn bị phai nhòa
Lời từ tạ đã ra người thiên cổ…
Nhìn mưa bụi hắt hưu buồn trên phố
Tiếng nguyện cầu thêm khổ kẻ cô đơn
Nghìn nỗi đau chất chứa vạn oán hờn
Thương cho phận thuyền quyên đàn lỡ nhịp…
Việt Trì, 10/12/2023
Bùi Tân
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang