21/06/24 – 09:06
Đôi dòng cảm nhận bài thơ “Về đâu” của thi nhân Ng Văn
Bài thơ Về đâu của thi nhân Ng Văn (tên thật Nguyễn Văn Thanh) ở Sóc Trăng chỉ có bốn câu nhưng mang giá trị nghệ thuật và nhân văn sâu sắc. Với góc nhìn đa chiều, đa cảm tác giả gửi gắm độc giả đôi điều suy ngẫm!
Buồn thương chiếc lá trên sông
Mênh mông sóng nước xuôi dòng về đâu
Đeo mang nỗi nhớ niềm đau
Trôi vào vô định để sầu thiên thu.
Cổ nhân ta có câu: “Lá rụng về cội”. Con người sinh ra, lớn lên và đến khi tuổi xế chiều, về lại cội nguồn yên giấc nghìn thu. Qua bài thơ Về đâu, tác giả thương cho chiếc lá úa vàng vừa lìa cành, lại rơi theo dòng nước, bởi cơn gió nhẹ hay trận cuồng phong bão vũ nào đó đã đẩy xô. Tác giả thương cho một kiếp người, tuổi thanh xuân thiên di vạn dặm, đến khi lìa trần nằm lại nơi đất khách, tiếc nuối cố hương.
Thi nhân Ng Văn đã khắc họa nên bức tranh có chiều sâu. Với bút pháp tài hoa, ông đã ví chiếc lá trôi trên dòng sông lênh đênh sóng nước kia như một phận người, phận đời. Tác giả thương chiếc lá chơ vơ, lạc lõng trên con nước. Chiếc lá trôi vô định, tựa hồ như một kiếp nhân sinh – một con người đi qua cuộc đời đầy giông bão, giữa dòng đời tấp nập, xô bồ. Và sự đồng cảm, thấu cảm cho một phận người nào đó, nên“Buồn thương chiếc lá trên sông”là để phần nào chia sẻ, yêu thương, xoa dịu sự trống vắng, hoài mong.
Trong cuộc mưu sinh dài hơi, con người ta không biết trước được ngày mai. Mặc dù chúng ta đã không ngừng nỗ lực, vươn lên trong cuộc sống: học hành, tu dưỡng rèn luyện bản thân, hạnh phúc lứa đôi, sự nghiệp…. Và giữa dòng đời tấp nập, va vấp ấy, con người ta chưa tìm ra bến đỗ: Mênh mông sóng nước xuôi dòng về đâu. Con người ta thèm khát một chốn neo đậu bình yên. Bởi đời là phù du, đi qua một cuộc đời, một kiếp người như một giấc mơ dài mộng mị.
Nỗi niềm, khắc khoải của tác giả được giải bày:
Đeo mang nỗi nhớ, niềm đau
Trên bước đường vạn dặm, nhà thơ mang theo biết bao nhiêu kỷ niệm. Có vui, có buồn, có nhớ nhung da diết, có khổ đau, day dứt tâm can. Khác với những cuộc thiên di có chủ đích, cuối đời buông xuôi theo năm tháng, để làm vơi đi những nỗi nhớ niềm thương.
Nhà thơ mượn hình ảnh chiếc lá sau khi lìa cành, buông xuôi vô định, để chiêm nghiệm nhân sinh. Ai rồi cũng đi qua hết một đời, một kiếp người. Khi buông bỏ nhẹ nhàng, không mang theo được vật chất, địa vị, công danh. Mọi khổ đau, tranh giành sự sống, cũng chỉ còn dĩ vãng.
Trôi vào vô định để sầu thiên thu.
Bài thơ Về đâu như một thông điệp sống, hướng đến chân – thiện – mỹ, mang đậm triết lý nhân sinh. Tác giả hướng chúng ta trân trọng cuộc sống, yêu quê hương, biết ơn cội nguồn, khát vọng tốt đẹp cho một cuộc nhân sinh.
BÁ NHA
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang