23/09/23 – 09:09
ĐÔI ĐƯỜNG CÁCH BIỆT
(Lục Bát Biến Thể)
Thượng tuần tháng Bảy trăng treo
Soi sáng thôn nghèo lối nhỏ quanh co
Sông khuya một bóng con đò
Lướt nhẹ ven bờ khuất giữa màn đêm
Hạt ngâu đọng ướt bên thềm
Rượu thấm môi mềm đầu óc cuồng quay
Đắm chìm vào những men cay
Nỗi nhớ đong đầy ai hỡi thấu chăng?
Tim côi tưởng bóng in hằn
Cứ ngỡ người nằm gối tựa bờ vai
Mi hoen ngấn lệ u hoài
Bao tháng năm dài khắc khoải chờ nhau
Canh tàn ruột thắt lòng đau
Tóc đã phai màu bạc trắng như sương
Tình xa nên mãi vấn vương
Cách biệt đôi đường vạn dặm trùng khơi
Đêm nằm đếm giọt mưa rơi
Hơn nữa cuộc đời vướng bận sầu bi
Hôm nào kẻ ở người đi
Không thể níu ghì vuột khỏi tầm tay.
Lê Hữu Phước
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang