01/07/23 – 02:07
ĐÔI TÌNH NHÂN TRÊN PHỐ KHUYA
(Đăng lại bài thơ để gởi tặng một người…)
Nửa mảnh trăng gầy treo lửng lơ
Hình như sao tỏ khiến trăng mờ
Không gian dàn trải vì sao lạc
Phố xá còn vùi say giấc mơ.
Bóng đổ dài trên con phố đêm
Đường vang khẽ nhịp bước chân tìm
Nhà ai cửa sổ đèn leo lét
Soi xuống đường mang nặng nỗi niềm.
Đôi lứa dìu nhau vai sát vai
Tìm hơi ấm giữa một vòng tay
Môi hôn chạm khẽ trong sương lạnh
Đủ ấm tình nhân, ru giấc say.
Họ đã trao lời qua nụ hôn,
– Rằng câu thề hẹn giữ cho tròn
Trăm năm chớ để tình phai nhạt
Vết cứa tình đau vẫn mãi còn.
Chung bóng hai người dưới ánh trăng
Đêm trao kỷ niệm, sánh chi bằng?
Trên cao vô số vì sao sáng
Nhấp nháy nhìn người dưới sáng trăng.
Con phố say, nằm nghe tiếng đêm
Hạt sương đã chạm nhẹ vai mềm
Em xa. Tôi đã buồn xa vắng
Tình lỡ… Tình còn trong trái tim.
Nguyễn Sơn Phương
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang