14/10/23 – 08:10
ĐÔNG TỚI
Nắng đã nhạt bầu trời không xanh nữa
Cơn gió chiều se lạnh muốn tiễn thu
Sáng sớm ra bảng lảng chút sương mù
Thu đã mãn, mùa đông về qua phố.
Nhìn trời mây, lòng ta bao nhung nhớ
Cây bàng khô trút chiếc lá cuối cùng
Sắc cải vàng cũng nhạt ở mé sông
Con thuyền nhỏ cắm sào không đứng đợi.
Thu mới đây sao đã xa vời vợi
Tia nắng vàng cũng phai nhạt lẻ loi
Trời âm u nỗi nhớ cũng chơi vơi
Thu muốn níu nhưng vòng quay không thể.
Tháng Mười qua lòng ta sao nhớ thế
Bầy chim trời cũng vỗ cánh bay xa
Trong lòng ta sao bỗng chút nhạt nhòa
Buồn thơ thẩn, tiễn thu qua đông tới…!
13/10/2023
Duy Thịnh
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang