19/09/23 – 08:09
DRAY NUR – THÁC TÌNH YÊU
Bên dòng Sê rê pôk tuôn trào
Như trao cảm xúc nghẹn ngào lâng lâng
Rằng thác kia cao mấy tầng
Như dải lụa trắng, giăng ngang lưng trời
Nơi đây cảnh sắc tuyệt vời
Hữu tình sơn thủy, đất trời tọa chung
Dray Nur – Dray Sáp cội cùng
Tựu chung Sê rê pôk “kiêu hùng” xa xưa
Huyền thoại trường tồn, nắng mưa
Sử thi dấu ấn, kế thừa bền lâu
Câu chuyện tình đẹp mà đau
Tuôn sầu, chia rẽ, bể dâu, lệ nhòa
Lề thói xưa đến “khắc hà”
Sông chia đôi ngả, hai nhà hai nơi
Bởi tim yêu không tách rời
Nhờ sông minh chứng, để đời nỗi đau
Hang đá lòng đất ăn sâu
Dấu vết trầm tích từ lâu – trường tồn
Thạch nhũ cột đá mãi còn
Sông ngầm réo rắt, đường mòn nối nhau
Con nước lớn xuôi về đâu
Nhịp cầu hóa giải thương đau bao đời
Nơi đây non nước rạng ngời
Đất – trời hòa quyện, tình người thăng hoa
Dray Nur đã, cứ reo ca
Đàn đá vang vọng gần xa đại ngàn
Thác tình yêu mãi tuôn tràn
Tây Nguyên hùng vĩ – cung đàn mùa xuân!
Hà Nội 22/9/2022
Vũ Văn Khánh
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang