27/12/23 – 05:12
ĐỪNG HỎI VÌ SAO
Đừng hỏi vì sao thu vàng cây trụi lá
Đừng hỏi vì sao đông lại đến bên thềm
Đừng hỏi vì sao đêm lại đếm từng đêm
Và đừng hỏi vì sao yêu thương là phải nhớ
Đừng hỏi em vì sao ta nặng nợ
Nắng ở trên đầu và mưa rớt trên vai
Đừng hỏi em về chuyện ngày mai
Và mưa gió đến bao giờ mới tạnh
Đừng hỏi em vì sao gió mùa đông lạnh
Giá rét trong lòng lạnh thấu thịt da
Lạnh từng gót chân ta đã đi qua
Trong hơi thở khi ta vừa chợt nhớ
Đừng hỏi em nắng tràn bao nhiêu sợi
Sợi trên đồi, sợi trên suối, trên sông
Sợi giăng mắc, sợi trong lòng
Sợi giăng kính trong khu rừng tâm tưởng
Đừng hỏi em vì sao đời vô lượng
Sắc sắc, không không, đến lại rồi đi
Đừng hỏi em sao làm cánh thiên di
Bay khắp chốn sao chưa tìm ra bến đổ
Đừng hỏi em khi cánh chim rời tổ
Có mấy khi mõi cánh lại bay về
Lạnh lùng trong một buổi chiều quê
Anh đừng hỏi vì sao mơ về nơi xa lắm…
Tống Thu Ngân
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang