16/11/23 – 04:11

DƯỚI TÀN HOA MỘNG
Em về bỏ lại phía sau
Yêu thương vỡ vụn, nỗi đau riêng mình
Trăng nằm đáy nước lặng thinh
Gió đưa ngang trái cuộn mình vỡ tan.
Em về vớt mảnh trăng vàng
Cúi đầu rưng rức miên man nổi chìm
Tàn mộng rồi, héo hắt tim
Xa người từ buổi hôm đêm tạ từ.
Em về nhặt lại tàn thu
Gom vào miền nhớ mịt mù nẻo xưa.
Đâu rồi gió đánh đò đưa
Đâu rồi cái thuở duyên ưa mặn nồng.
Em về ngoảnh lại trống không
Dưới tàn hoa mộng nghẹn lòng xót xa…
Phố không mùa, mình lướt qua
Ta – người giờ đã lạ xa mất rồi.
Nguyễn Sương
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Thư mòi in tập “999 Câu thơ đẹp”
Cảm nhận “Xuân đã sang” của bút nữ Tóc Nâu Họa Mi
Tình mẫu tử thiêng liêng trong ca khúc “Mạ ơi” của nhạc sĩ, TS Trịnh Xuân Đức
Vui Xuân – Thơ Ngọc Ân (Đà Nẵng)
Hương xuân đã về – Thơ Ngọc Ân (Đà Nẵng)
Sơn Hòa trong trái tim tôi – Thơ Mỹ Kiên
Giáng Sinh yêu thương -Thơ Thanh Thu (Đà Nẵng)
Về đi em – Thơ Ngọc Ân