11/08/23 – 03:08
EM LÀ AI
Em là ai giữa trời thu vời vợi
Lúc mơ màng ngọn gió đợi mùa sang
Khi đỏng đảnh tựa hạt nắng thu vàng
Rồi nhạt nhẽo cơn mưa ngàn giăng lối.
Trời nắng, mưa bất ngờ đến quá vội
Ai có hay nóng, lạnh bởi vô chừng
Chưa một lần trao mong nhớ người dưng
Xếp vần thơ vui buồn nhưng chẳng biết.
Mỗi đêm sang, cung đàn ngân da diết
Ru lòng nhau tha thiết đến dường nào
Trưa nắng lên tự gắt gỏng làm sao
Chiều lộng gió lao xao điều chưa ngỡ.
Em là ai viết vào niềm trăn trở
Vương lời ca đau duyên nợ tình đời
Nhớ thật nhiều cũng chỉ thế mà thôi
Gửi mây trời dần trôi trong lặng lẽ.
Nguyễn Văn Hải
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang