19/07/23 – 09:07
EM MỘT MÌNH BÊN BIỂN
Em một mình ngắm con nước triều lên
Biển ngàn đời vẫn vô tình như thế
Những con sóng vô tư trào bọt bể
Chẳng nghĩ rằng có thể khiến bờ đau.
Nước vẫn xanh, xanh thắm mãi một màu
Gió vẫn hát bản tình ca muôn thuở
Những cánh buồm vẫn ngược làn sóng vỗ
Đàn hải âu vẫn giỡn sóng vui vầy.
Em một mình trên biển vắng chiều nay
Vết chân trần cô đơn trên nền cát
Hồn hoang hoải nghe sóng rì rầm hát
Khúc ca buồn những ngày tháng xa nhau.
Giữa biển khơi mù mịt, anh ở đâu?
Có nghe thấu nỗi lòng em mong nhớ
Tiếng sóng vỗ hay tiếng lòng nức nở
Hoàng hôn buông biển tím thẫm ưu sầu.
Một mình em lang thang ngắm biển sâu
Lòng trĩu nặng nỗi buồn đau, day dứt
Mối tình mình vì đâu dây tơ đứt
Để trong em bao khắc khoải đêm ngày.
18/7/2023
Hạnh Phạm
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang