19/08/23 – 08:08

EM MÙA THU
Em! Mùa thu… lá vàng rơi khắp nẻo
Bước chân khuya khao khát chẳng ngại ngần
Về giang đầu tìm nhau mà lạc lối
Ánh trăng buông nhòa nhạt bến phù vân.
Đêm hoang vu, nhìn đâu cũng trống trải
Người xa khơi, hun hút phía chân trời
Em không về, bỏ tình thơ ngây dại
Cho lòng buồn trôi mải miết mù khơi…
Khung trời mộng lưu hoài trong ký ức
Lá vàng phai, bao bận lá vàng phai
Để chiều nay, một mình trên bến đợi
Nhìn trời thu thấp xuống một góc trời…
Mưa lơ thơ… rơi chi thêm nhung nhớ!?
Gió xô nghiêng, sợi tóc lắt lay hoài
Anh đứng lặng, lòng lắng sâu sầu thẫm
Chợt thấy mình trong khoảng trống lẻ loi.
Chiều mưa xuống nhìn đâu cũng ảm đạm
Phố lặng thầm luu dấu bước chân khuya
Hà cớ chi… Tôi yêu người đến vậy
Để mùa về, lòng xào xạc vàng thu!…!…!
Đặng Việt Thy

BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Thư mòi in tập “999 Câu thơ đẹp”
Cảm nhận “Xuân đã sang” của bút nữ Tóc Nâu Họa Mi
Tình mẫu tử thiêng liêng trong ca khúc “Mạ ơi” của nhạc sĩ, TS Trịnh Xuân Đức
Vui Xuân – Thơ Ngọc Ân (Đà Nẵng)
Hương xuân đã về – Thơ Ngọc Ân (Đà Nẵng)
Sơn Hòa trong trái tim tôi – Thơ Mỹ Kiên
Giáng Sinh yêu thương -Thơ Thanh Thu (Đà Nẵng)
Về đi em – Thơ Ngọc Ân