03/10/23 – 03:10
EM MUỐN
MÙA THU
CHẲNG VÀNG
Cứ mỗi độ…! Thu về rồi biệt ngã…
Lá trên cành cũng vội vã lìa thân
Thu đến đi rừng thay áo muôn lần
Sang mùa nhớ… ái ân sầu ly biệt…
Ước chi được…! Mùa thu hoài mãi miết
Rạng rỡ cành sắc biếc chồi búp xoay
Để nhành vươn lộc trải nhánh ươm đầy
Dầu thu cuối vẫn nồng say diễm tuyệt…
Rồi cứ thế…! Thu đi chạnh nuối tiếc
Nghe nhói lòng thương chiếc vàng rụng rơi
Để lại cây buồn da diết một đời
Thân héo rũ tàn phai bên đồi thẳm…
Nhìn chiếc lá…! Rụng rơi xa vạn dặm
Cây thẫn thờ dõi ngắm về xa xăm
Chiều hoàng hôn buốt lặng sâu thăm trầm
Thế là hết một trăm năm cạn giả
Bao kỷ niệm…! Về khơi lòng buốt giá.
Khi sang mùa lã chã giọt sầu tuôn
Chuyện tình cây và lá mãi hoang buồn
Đời chẳng thể níu tình muôn trọn kiếp…
Giờ thu cuối…! Nghẹn đưa đành chia biệt
Có chăng là da diết nỗi niềm mang.
Bởi mùa thu nhuộm hanh cả sắc vàng
Nên héo rũ bên đàng thân trơ trọi…
23/9/2023
Châu Sa
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang