24/09/22 – 11:09
GẠC – MĂNG – RÊ!
Nhìn ảnh nhớ thời mình còn bé
Mẹ, chị lo cơm bữa hàng ngày
Mình út được cưng chiều không bếp núc
Tung tăng chơi – học, tuổi thiếu nhi
Nhìn bức ảnh nhớ xưa quá đỗi
Gạc – măng – rê nơi giữ phần tôi
Như những lúc tôi ham chơi bỏ bữa
Để khi về lại lục Gạc – măng – rê
Tóc tôi giờ cũng điểm vài sợi bạc
Con – cháu đủ, mà chị vẫn cứ chăm
Sợ em út lo việc làm quên bữa
“Alo, trưa về ghé nhà lấy đồ ăn!”
Giá ngày xưa chị đi lấy chồng
Để tuổi xế chiều không thấy long đong
Đâu cứ phải cô đơn chiếc bóng
Lại một mình trông ngóng đứa em
Nhìn bức ảnh tự dưng rưng rưng khóc
Mẹ đi xa đã quá cách xa
Gặc – măng – rê giờ chỉ là ký ức
Mẹ – chị ơi con nợ hai người.
24/4/2020
Hương Quế
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang