31/10/23 – 09:10
GIẤC MƠ GIAN DỐI
Nỗi nhớ vùi sâu
khỏa hết u sầu
khâu lại từng vết đau
khôn dại
Xao xác lá vàng rơi
chạm vào mùa đông
thu tàn
vương vãi
lệch ngang hoang hoải
chênh vênh
Nguyệt lặn canh chầy
gột gội đêm sương
chất chứa… vấn vương tràn trề gian dối
bước chân vồi vội…
nỗi buồn rực rỡ nhẹ nhàng qua
Ì ùm sấm chớp mưa sa
cơn bão lòng lịm tắt
mưa rơi rả rích
thấm lạnh đôi vai gầy
dại khờ
như giọt men say
vô lối
Giấc mơ tội lỗi
tội lỗi đâu đến tự giấc mơ…
Nguyễn Lê
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang