02/11/23 – 04:11
GIẤC MỘNG THƯỜNG
Gió đông về nghe nhung nhớ chơi vơi
Tiết se lạnh giữa đường đời buốt giá
Dòng xuôi ngược ai cũng đang vội vã
Bước một mình lạc lõng cả yêu thương
Nghe xót xa thương tiếc giấc mộng thường
Mắt ngấn lệ vấn vương miền xưa cũ
Cố nén dạ niềm yêu từng ấp ủ
Chợt ùa về lòng vần vũ bão giông
Người quay lưng em vẫn vẹn chữ đồng
Biết rằng ngốc mà sao không buông nổi
Phía trời thẳm con tim yêu đang trỗi
Dõi một người để ôm nỗi đắng cay
Hiểu tâm tư sao lại vướng khổ này
Cứ khắc khoải trong miền say ảo vọng
Từng đêm lạnh phía xa xôi mong ngóng
Khoảng không buồn văng vẳng giọng cố nhân!
02/11/2023
Triều Nhàn
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang