04/10/23 – 10:10

GIÓ CUỐN TÌNH PHAI
Ngồi buồn thả đi những gì sầu chán
Bớt đau lòng giới hạn giữa trần gian
Để phiêu du theo thơ nhạc cung đàn
Bao sầu đắng như tan theo dòng chảy
Hãy trôi nhé bụi trần rơi dòng xoáy
Trăng khuyết rồi trăng đầy lại chơi vơi
Sẽ lang thang trôi mãi giữa dòng đời
Gió hãy cuốn đi bởi tình trắc trở
Gieo chi nỗi sầu thương và duyên nợ
Đã gặp rồi mà sao nỡ chia ly
Mỗi đêm về tim buốt dạ phân kỳ
Thôi anh nhé ta quên đi tình không trọn
Anh sẽ trả và em xin kết đón
Ngẫm sự đời một đoạn khúc tình ca
Em điểm tô cho má thắm mặn mà
Không đau nữa đem vị tha thiếu phụ
Nơi trần thế sợi tơ không giăng phủ
Cát bụi mờ ẩn dụ chốn bồng lai
Cho một mai em hóa đá thành tượng đài
Như thiếu nữ không phai màu nhan sắc.
Nguyễn Thúy Mỹ
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Thư mòi in tập “999 Câu thơ đẹp”
Cảm nhận “Xuân đã sang” của bút nữ Tóc Nâu Họa Mi
Tình mẫu tử thiêng liêng trong ca khúc “Mạ ơi” của nhạc sĩ, TS Trịnh Xuân Đức
Vui Xuân – Thơ Ngọc Ân (Đà Nẵng)
Hương xuân đã về – Thơ Ngọc Ân (Đà Nẵng)
Sơn Hòa trong trái tim tôi – Thơ Mỹ Kiên
Giáng Sinh yêu thương -Thơ Thanh Thu (Đà Nẵng)
Về đi em – Thơ Ngọc Ân