Gió – Thơ Đoàn Thịnh

07/10/23 – 09:10

Tác giả Đoàn Thịnh

 

GIÓ

Gió lang thang
Đồng sau bãi giữa
Râu ngô dậy thì tứa nhựa
Nũng nịu hứng đầy
Khao khát phấn hoa.

Gió ru êm vào trái hiên nhà
Lũ sẻ non há mồm
Đạp rối ổ rơm
Lạo xạo hốc đòn tay chờ mồi mẹ mớm

Gió tôi vào hè thổi sớm
Tay em ngoan níu dải yếm mềm
Bẽn lẽn duyên thầm
Cứ chực lật về bên phía người ta

Gió lay rơi rơi
Chơi vơi lá đa già
Bọn trẻ tranh nhau nhặt cuộn tahành
Con trâu sừng cong gật đầu nghé ọ.

Gió không vị, không mùi
Cũng không cần là màu loài gió
Nóng lạnh của trời cứ chở mà thôi.

Chỉ nhói bầm hồn vía gió tôi
Ngập ngừng qua đồng gầy, ruộng đói
Áo đụp mẹ ai, mẹ ai thắt rịt cọng rơm
Thấp thoáng, liêu xiêu tận cuối con đường…
Gió rồi lại gió
Bốn mùa cứ thổi mà thương.

Đoàn Thịnh

Ảnh minh họa internet

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

error: