28/07/23 – 10:07
GIỌT CÀ PHÊ BUỒN
Một mình ly đắng cà phê
Một mình ta nhắp lời thề đã phai
Em ngồi cà phê sớm mai
Hạt nghiền tựa nát ánh mắt hôm nào.
Ngoài trời mưa gió bão bùng.
Tình nay đã hết ngọt ngào từ đây
Xót xa ôm lấy đắng cay
Ngấm thêm vị đắng mới hay sự đời.
Em đây hãy cứ khóc cười
Thì thôi em nghĩ như người chưa quen
Gặp nhau xin đừng gọi tên
Đừng đem cay đắng rải lên tình buồn…
Minh Anh
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang