18/12/23 – 02:12
GIỌT NẮNG MÙA ĐÔNG
Cuối mùa đông lanh chanh vài giọt nắng
Đọng trên môi hồng thắm một mùa yêu
Sương buổi sáng đã tan đi ít nhiều
Tình còn đó những năm dài thương nhớ
Con sóc nhỏ vô tư không nặng nợ
Để nhạt nhòa năm tháng mãi đi hoang
Xào xạc lá bay theo gót chân nàng
Bồ công anh đã nở vàng lấp lánh
Giọt nắng sáng nay cứ âm vang trễ nải
Để tim mình đập mãi tuổi thanh xuân
Thời gian trôi không có điểm dừng
Tình chưa trọn nên nhớ hoài không dứt
Em chạy theo những giọt nắng hoài không biết mệt
Cứ lúng liếng như nụ đồng tiền yêu trên má
Mình đã đi qua bao mùa đông thật lạ
Mà cớ sao cứ nhớ bước chân quen
Anh cúi mặt là những lúc nhớ em
Giấu niềm riêng một mình trong góc phố
Giọt nắng tràn không thỏa nỗi nhớ mong
Và cứ thế… dòng đời trôi cứ thế…
Tống Thu Ngân
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang