07/10/23 – 08:10
GIỌT
Giọt nắng lơ lửng giữa trời
Cùng mây quyện gió muôn nơi trốn tìm
Giọt nào phiêu bạt lặng im
Sao lòng vòng mãi ẩn chìm thờ ơ
Giọt nắng rơi khẽ hững hờ
Bình minh lấp lánh sợi tơ ánh hồng
Tinh sương giọt nắng hừng đông
Giọt ngồi lẩm nhẩm bâng khuâng giữa đời
Giọt nắng chiều biển đầy vơi
Không nhuộm nước vẫn xanh tươi thưở nào
Không sóng mà bọt trắng sao
Đời vui giọt nắng biết bao sắc màu
Giọt nắng xen giữa bể dâu
Mây mù tan biến mấy màu xanh rêu
Giật mình tóc điểm muối tiêu
Đếm bao giọt nắng bao điều nắng ơi
Xa như trái đất mặt trời
Gần như chiếc bóng đang ngồi hứng mưa
Hứng từng giọt nhớ bơ vơ
Giọt to giọt nhỏ giọt mờ giọt trong
Giọt thì rơi xuống rất nhanh
Giọt thì gió thổi bay quanh đất trời
Giọt nào nhung nhớ trọn đời
Giọt nào quay quắt ưa hờn dỗi ai
Giọt rơi rơi rớt bờ vai
Giọt bay theo gió đến ai thỏa lòng
Lững lờ chút gió phiêu bồng
Đời như giọt nước rớt vùng trời xa.
Nguyễn Minh Quý
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang