22/08/23 – 09:08
GỞI EM
Em gái ơi nơi miền xa xôi đó
Có lá vàng rơi nhẹ mỗi hoàng hôn?
Có cánh cò bay lả nơi cuối thôn?
Và con đường quanh co đầy cỏ mọc
Những cô gái chiều chiều đi gánh thóc
Áo bà ba với chiếc nón nghiêng nghiêng
Mái nhà tranh chiều khói tỏa bay lên
Mang hơi ấm cho gia đình hạnh phúc
Ở nơi ấy bây giờ em còn nhớ
Cánh đồng mình vàng ánh nắng ban mai
Sương tan rồi tất cả những gái trai
Vui hớn hở mang về cho sự sống
Mỗi mùa mưa về, cánh đồng ngập trắng
Lũ con trai đi câu cá, thả lờ
Con cá đồng mẹ nấu bát canh chua
Hương vị đó làm sao ta quên được
Đời sống nay dù giàu sang hơn trước
Bữa cơm chiều mẹ nấu vẫn ngon hơn
Mỗi sớm mai cha vác cuốc ra đồng
Chiếc lưng trần cha trồng khoai, trồng sắn
Không kể thân mình nuôi con khôn lớn
Cặm cụi suốt đời một nắng, hai sương
Tuổi thơ mình gắng bó với Quê hương
Cánh diều bay và mùi thơm rơm, rạ
Dù đi đâu em ơi luôn vẫn nhớ
Quê hương mình đẹp nhất phải không em?
Thới Văn Giai
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang