21/09/23 – 08:09
HẸN VỀ BẾN XƯA
Trở lại nơi xưa chốn hẹn hò
Con đò còn đó người xưa đâu rồi
Tìm người chẳng thấy người đâu
Hỏi dòng sông nhỏ bây giờ ra sao
Sóng quặn thắt lòng đau như cắt
Người đã xa xăm cuối chân trời
Người đi cánh nhạn lìa đôi
Chân trời nơi ấy xa xôi nơi này
Ngày xưa đó chung một chuyến đò
Gặp nhau chi để giờ vấn vương
Người về nơi ấy dặm trường
Để ai lẻ bóng đêm trường quạnh hiu
Người đi xa tít chân trời
Còn người ở lại cho lòng xót xa
Người đi chữ tình cách xa
Còn người ở lại bao giờ cho nguôi
Chuyến đò nên nghĩa không quyên
Sao người lại rễ quên đi nỗi lòng
Người đi nên chuyện trăm năm
Còn người ở lại ruột đau trăm chiều.
Trần Thị Vân
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang