31/01/23 – 04:01
Hết một mùa xuân
Ta muốn níu mùa xuân
Sao không tròn ước vọng…
Cánh mai vàng rơi rụng…
Ngày hết mùng đã qua….
Chơi xuân chưa tròn mộng…
Nay tất tả lo toan…
Bao khoảng lặng vô vàn…
Đời đâu vui mấy độ….!?
Trước sân nhà mai nở…
Trong chậu cũng còn hoa…
Lá cũng chớm sang già…
Ta thì thêm một tuổi…
Vô thường hay thay đổi…
Mỗi độ hết mùa đi…
Ta ngộ ra được gì…!!?
Trong sát na – sinh diệt…
Mai nẻo đời xuôi ngược…
Còn lại mấy mùa xuân…
Rồi hết cuộc hành trình…
Như mùa thu thay áo…
Xin ta về nương náo…
Mỗi hơi thở ra vô…
Tỉnh giữa mọi xô bồ…
Cho mùa xuân bất diệt.
30/01/2023
Lưu Giang
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang