Hồ Ngọc Lịch: Chùm thơ tình 001

28/07/23 – 09:07

Tác giả Hồ Ngọc Lịch

 

LỖI HẸN CÂU THỀ

Anh trở về quê hương
Trong một chiều thưa nắng
Nhìn hàng cau hoa trắng
Kỷ niệm xưa hiện về

Bóng phượng dài lê thê
Dưới trời chiều Vĩ Dạ
Lòng nao nao đến lạ
Nhớ mùa hạ năm nào

Đâu rồi dáng em xưa
Tà áo dài guốc mộc
Tóc thề nghiêng vành nón
Nồng nàn hương bưởi thơm?

Nơi hò hẹn thân quen
Chỉ còn trong niềm nhớ
Nét dịu dàng rất Huế
Lại hiện về trong mơ

Ngẩn ngơ qua lối cũ
Tìm về chút hương xưa
Khói lam chiều, se sắt
Nghe nhạt nhòa tuổi thơ

Mai anh lại ra đi
Gửi quê hương ở lại
Với gió Lào nắng cháy
Lỗi hẹn một câu thề.

14/7/2023

 

THU GỬI CHO NGƯỜI

Anh gửi em cơn mưa chiều tháng Bảy
Có chút gió vờn mái tóc em say
Thu đã đến bên hiên nhà rồi đó
Thẹn thùng chi mình hò hẹn đi thôi

Anh gửi em tia nắng vàng rực rỡ
Sưởi ấm môi em trước độ đông về
Anh sợ lắm đôi mắt huyền nhỏ lệ
Những đêm buồn thiếu vắng một vòng tay

Mỗi thu qua lại dâng trào nỗi nhớ
Nắng nhẹ, mưa buồn nhạt cả giấc mơ
Vén mây trời anh đưa tay viết vội
Thời gian ơi xin chậm lại chút thôi

Như cánh én vội vàng qua khe cửa
Đừng hẹn nữa, nụ hôn sẽ nhạt màu
Gió mùa thu lá rơi, rơi một nửa
Không lẽ nào gửi em nửa yêu thương

Gửi cho em anh sẽ gửi cho em
Để nỗi nhớ bớt chồng lên nỗi nhớ
Mưa tháng Bảy mà day dứt đến lạ
Hay tại trời hờn bởi mắt em thơm.

01/7/2023

 

TÌM VỀ KỶ NIỆM

Anh về qua lối nhỏ
Mong ước được tìm em
Xem dung nhan ngày đó
Có gì đổi thay không

Góc phố xưa hò hẹn
Không thấy dáng em đâu
Tìm hàng cây, ghế đá
Tim gõ nhịp cung sầu

Ngày em về xứ lạ
Thời gian đổi thay màu
Hẹn hò và chờ đợi
Đã nhạt nhòa mắt nhau

Từ ngày em rời bỏ
Chốn quê nhỏ thân thương
Phố phường như trống vắng
Tiếng chuông đổ giáo đường

Hơn mười năm cách biệt
Anh về với nắng mưa
Tìm lại chút hương xưa
Nghe nhạt nhòa kỷ niệm.

08/5/2023

 

THĂM HÀ TĨNH CÙNG EM

Anh sẽ về Hà Tĩnh cùng em
Để chiều buông lặng yên nghe câu ví:
“Sự đời nước mắt soi gương
Càng yêu mến lắm càng thương nhớ nhiều”
Anh sẽ về cùng em
Thăm miền quê nắng gió
Mảnh đất nghèo khó
Nhưng chan chứa nghĩa tình

Em có đưa anh đến Thiên Cầm nghe biển hát
Ghé chùa Thơm để nguyện ước duyên thề?
Mùa hạ bình yên
Anh sẽ về  tắm mát
Trên dòng sông La hiền hòa bát ngát
Đến quê em nghe câu lục bát
Nhớ Nguyễn Du khóc duyên bạc nàng Kiều

Thăm Hà Tĩnh quê em
Dưới nắng vàng rót lửa
Nhìn ruộng muối trắng ngần
Mà nghe mặn mồ hôi
Nhọc nhằn vất vả
Khô rát bờ môi
Nhưng vẫn tinh khôi
Như áng mây êm ả
Nước dòng sông chảy chậm
Mà nỗi nhớ đong đầy.

05/5/2023

 

THƯƠNG NHỚ NGƯỜI DƯNG

Anh có bao giờ thôi nhớ mong
Dáng em tha thướt dưới xuân hồng
Mong ngày đôi lứa nên duyên phận
Như sóng mơ bờ em biết không?

Kiếp trước, tình có nợ hay sao?
Nên giờ mình mới hẹn cùng nhau
Trăm năm thêm nữa còn không hết
Mình để dành nhau những kiếp sau

Khắc khoải tháng ngày bao nhớ thương
Ái ân ảo mộng suốt đêm trường
Thời gian thoăn thoắt như cánh én
Dài mãi làm gì thêm vấn vương

Anh đem thương nhớ dệt thành thơ
Cho đời thơm mãi những giấc mơ
Nếu mai hai đứa không chung lối
Cũng thỏa lòng nhau những đợi chờ

Thương hoài nhớ mãi một người dưng
Nghiệp kiếp ba sinh chẳng đặng đừng
Anh về hỏi thế gian sao mãi
Thương hoài nhớ mãi một người dưng?

25/7/2023

Hồ Ngọc Lịch

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

error: