25/11/23 – 08:11
HOA DÃ QUỲ Ở TÂY NGUYÊN
Có một loài hoa – gọi dã quỳ
Mọc Tây Nguyên khắp dọc đường đi
Hoang dại nhưng tràn đầy sức sống
Giống như cô gái tuổi xuân thì
Nhiều nhất ở Tây Nguyên đại ngàn
Tại vùng miền đất đỏ Bazan
Trong trời gió lạnh mùa Đông đến
Hoa dã quỳ luôn nở rực vàng
Em sắc ươm vàng buổi gió Đông
Không kiêu sa rất đỗi bình thường
Nhìn em duyên dáng – hoa đồng nội
Anh lòng thấy nỗi nhớ mênh mông
Em dã quỳ tình mãi chứa chan
Nghe cõi lòng mình cứ xốn xang
Chia tay xúc cảm lòng lưu luyến
Nhớ dã quỳ, Tây Nguyên đại ngàn
Hứa Đông sau sẽ lại trở về
Dẫu lạnh đầy trời rét tái tê
Trong lòng nhớ mãi lời giao kết
Anh chẳng thể quên ước hẹn thề.
(Nhân chuyến đi Kon Tum qua Gia Lai – vùng đất Tây Nguyên đại ngàn)
Ngô Thanh Tùng
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang