11/09/23 – 04:09
HOÀI DU
Trời thu thì xanh
Lòng ta mong manh
Đôi mắt đỏ dõi về chân trời đỏ
Chết lặng Hoàng Thành
Có lẽ nào chỉ gặp lúc đêm về
Trong mộng mị tái tê
Rì rầm tiếng xe lặn về quá khứ
Lạnh cơn mê
Người xa có lẽ nào buông lại
Khối nặng hồn mang ngất ngư hồn
Kiếp nặng đa tình âu viễn kiếp
Duyên tiền hậu bá mệnh thiên chôn
Cũng đã từng gần nhau ngay gang tấc
Với đá tạc dao vàng an vào giấc
Buông cách xa chỉ còn lại chính mình
Đón thu vàng trong rực rỡ bình minh
Heo may đang lặng lẽ
Kéo đông đến gần hơn
Thu xin đừng vội nhé
Môi lạnh chửa ấm hơn.
Hà Nội, 10/9/2023
Thái Hà
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang