21/07/23 – 07:07
HUẾ GỢI NHỚ THƯƠNG
Bỗng dưng buồn chạnh nhớ đến quê hương
Bởi cuộc sống muôn dặm đường cách trở
Lòng thổn thức mình không duyên chẳng nợ
Biết bao giờ mới trở lại Huế thương
Bờ môi xinh thao thức cả canh trường
Nơi quê mẹ vấn vương lời sâu thẳm
Kỷ niệm gợi trào dâng ôi đằm thắm
Ngước mắt nhìn cùng ngắm những vì sao
Người nơi xa cuộc sống mãi nghẹn ngào
Ký ức trỗi nôn nao tràn đáy dạ
Làn mây gợn lòng phải đâu sắt đá
Bởi suối tình êm ả mộng bên em
Rồi những hôm trống vắng dáng bên rèm
Trời thành nội lấm lem đầy nắng gió
Hàng cây trải anh và em dạo nọ
Lượm trái Thông Quạt đỏ vẫn nhớ mà
Nét ân cần tình cảm thật bao la
Đời cách trở ước là không chia biệt
Đô thành sóng em nhởn nhơ đâu biết
Cuốn trôi xa biền biệt mối tình đầu
Người miệt mài cùng phấn bảng thấm sâu
Đầu râm bạc nỗi sầu thêm tê tái
Bịnh tìm đến tim em buồn thắt lại
Mong bình an sắc thái tựa hôm nào
Nhìn vai gầy nét mặt thật hanh hao
Mong ai đó tự hào và tươi trẻ
Đầy phúc hạnh tràn vui luôn anh nhé
Một mối tình nhè nhẹ nặng vương mang.
Hoàng Kim Huế
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang