25/11/23 – 08:11
KIẾP NHÂN SINH
Ta đã đi qua hơn nửa cuộc đời
Đã nếm trải buồn tả tơi cay đắng
Trong lặng lẽ theo tháng ngày đằng đẵng
Bao nặng lòng cũng buông bỏ nhẹ tênh.
Ta đã qua bao gian khó gập ghềnh
Đã chìm nổi lênh đênh ngày giông bão
Cũng buông bỏ vì đời là hư ảo
Kiếp tạm trần gian ốc đảo vô thường.
Luôn mỉm cười cho vương vấn yêu thương
Đời như gió cuốn phong sương lầm lỡ
Nhân sinh kiếp người giấc mơ duyên nợ
Thật nhẹ lòng khi dỡ bỏ sân si.
Bát nhã thuyền đi về chốn diệu kỳ
Buông hết lợi danh níu ghì ngay thẳng
Tham lam chẳng màng lòng ta cố gắng
Luân hồi vay trả đặng kiếp phù sinh.
Sài Gòn, ngày 25/11/2023
Nguyễn Quốc Trung
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang