20/10/23 – 03:10
MẸ LÀ ĐIỂM TỰA
(Nhân ngày Phụ nữ Việt Nam)
Đêm về nhớ mẹ ngày xưa
Dành con phần nạc, mẹ nhằn phần xương
Nghĩ mà con thấy thương thương
Miếng ngon mẹ đã để nhường các con
Đâu chỉ thế, mẹ lại còn
Thiên thần bé nhỏ, khi con mỉm cười
Mỗi khi con ốm nằm lười
Mẹ ở bên cạnh là người động viên
Mẹ là phật, mẹ là tiên
Nắm lá mẹ hái, xông liền khỏi ngay
Mẹ mong con lớn từng ngày
Để còn đỡ mẹ một tay khi cần
Đến ngày con lớn tòng quân
Cơm nắm của mẹ ăn dần trên xe
Hết nghĩa vụ con được về
Cả nhà phấn khởi tràn trề niềm vui
Mấy tháng sau mẹ có sui
Và rồi sớm có tin vui cháu đầu
Tóc thêm bạc, mắt trũng sâu
Mẹ là điểm tựa, phép mầu trần gian.
Nguyễn Công Xuân
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang