29/01/24 – 09:01
Tác giả: Lê Đình Hồng (Bút danh: Bình Yên Nhé)
LÁ RƠI NGHIÊNG
THU là cả mùa trời thơ mộng
VỀ khắp miền đất rộng bao la
SAO người yêu mến mặn mà
CỨ trôi nhè nhẹ ngân nga thiên thần
VẤN tự đặt vì thân thiết thế
VƯƠNG cõi lòng để muốn được lâu
LÁ xanh còn mướt ban đầu
VÀNG màu đã úa thì đâu mỡ màng
RƠI ra khỏi cành đang sức sống
NHẸ nhàng đi thấy bỗng bồi hồi
TRÊN cao vừa mới tinh khôi
ĐƯỜNG rơi rụng xuống nhớ rồi lặng im
CÒN như vẫn đang tìm lẽ sống
NGHIÊNG lượn bay mơ mộng phi thường
THU VỀ SAO CỨ VẤN VƯƠNG
LÁ VÀNG RƠI NHẸ TRÊN ĐƯỜNG CÒN NGHIÊNG…!
17/8/2022
LÊ ĐÌNH HỒNG
Nguồn ảnh internet
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang