09/08/23 – 07:08
LÁ THU TRONG MƯA
Ô kìa, chiếc lá vàng rơi
Con đường xác lá tuyệt vời… mùa thu
Bỗng đâu trời lại mịt mù
Mây đen xám xịt âm u tối trời.
Rì rào những giọt mưa rơi
Giọt dài, giọt vắn, giọt rơi lưng chừng
Lá thu run rẩy ngập ngừng
Mặc cho mưa gió, nằm rưng lệ sầu.
Tôi nhìn chiếc lá buồn đau
Oằn mình dưới những bước chân vội vàng
Ngẫm đời sau quá phũ phàng
Ngẫm mình sao giống lá vàng… liên xiêng.
Nắng mưa chuyện của thiên nhiên
Cớ sao ta lại tự nhiên buồn lòng?
Con tim loang lở phập phồng
Chắc là có lẽ trong lòng… chưa vơi!
Rõ tình đẹp tựa bài thơ
Bỗng chốc như lá vàng rơi mất rồi
Một mình ôm mảnh tình côi
Nhìn mưa thu đổ mà ngồi ngẩn ngơ.
Ngồi nhìn chiếc lá chơ vơ
Nằm im, đường vắng mưa rơi thành dòng
Thôi thì buông bỏ tình nồng
Đắm hoài quá khứ khiến lòng… thêm đau!
Thạch Sene
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang