19/08/23 – 07:08
LẠC BƯỚC LỠ LẦM
– Thương em phận gái, chịu đời đắng cay…
Em – cô gái!
Có một thời yêu
Một thời để nhớ
Một thời nồng lửa
Một thời khao khát bờ môi…
Nhưng rồi cuộc đời
Của em trôi nổi
Rơi vào lầm lỗi
Nghe kẻ tình si
Mù đường lạc lối
Điều không mong đợi
Nhắm mắt buông xuôi…!
Thế rồi!
Bao đêm bất tận
Ngây ngất hằng đêm
Lỗi lầm thức trắng
Thâu đêm suốt sáng
Quấn quýt vòng tay
Thỏa tận men say
Tận cùng chếch choáng
Tận cùng khoái cảm
Dốc cạn tình đời
Bặt! Không một lời!
Người đi không trở lại
Dài đêm thức đợi
Khắc khoải mong chờ
EM! Trắng trong ngây thơ!
NGƯỜI! Con cờ biến hóa!…
Rồi một ngày tá hỏa
Ném qua đời em
Ngẩn ngơ kiếm tìm
Biết mình khờ dại
Để một thời con gái
Mãi mãi đi qua…!
Một phút lắng lòng nghĩ về
thân phận cuộc đời – ai đó…!
Kháng Văn
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang