19/08/23 – 07:08

LẠC BƯỚC LỠ LẦM
– Thương em phận gái, chịu đời đắng cay…
Em – cô gái!
Có một thời yêu
Một thời để nhớ
Một thời nồng lửa
Một thời khao khát bờ môi…
Nhưng rồi cuộc đời
Của em trôi nổi
Rơi vào lầm lỗi
Nghe kẻ tình si
Mù đường lạc lối
Điều không mong đợi
Nhắm mắt buông xuôi…!
Thế rồi!
Bao đêm bất tận
Ngây ngất hằng đêm
Lỗi lầm thức trắng
Thâu đêm suốt sáng
Quấn quýt vòng tay
Thỏa tận men say
Tận cùng chếch choáng
Tận cùng khoái cảm
Dốc cạn tình đời
Bặt! Không một lời!
Người đi không trở lại
Dài đêm thức đợi
Khắc khoải mong chờ
EM! Trắng trong ngây thơ!
NGƯỜI! Con cờ biến hóa!…
Rồi một ngày tá hỏa
Ném qua đời em
Ngẩn ngơ kiếm tìm
Biết mình khờ dại
Để một thời con gái
Mãi mãi đi qua…!
Một phút lắng lòng nghĩ về
thân phận cuộc đời – ai đó…!
Kháng Văn
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Thư mòi in tập “999 Câu thơ đẹp”
Cảm nhận “Xuân đã sang” của bút nữ Tóc Nâu Họa Mi
Tình mẫu tử thiêng liêng trong ca khúc “Mạ ơi” của nhạc sĩ, TS Trịnh Xuân Đức
Vui Xuân – Thơ Ngọc Ân (Đà Nẵng)
Hương xuân đã về – Thơ Ngọc Ân (Đà Nẵng)
Sơn Hòa trong trái tim tôi – Thơ Mỹ Kiên
Giáng Sinh yêu thương -Thơ Thanh Thu (Đà Nẵng)
Về đi em – Thơ Ngọc Ân