17/07/23 – 01:07
LẠI NHỚ VU VƠ
Lời thắm thiết ngọt ngào vừa chạm ngõ
Để bây giờ cũng đã bỏ đi xa
Kể từ ngày thuyền gặp trận phong ba
Bị sóng dập vỡ tan ra hai mảnh
Từng đêm đến gió lùa nghe lành lạnh
Ngồi bên thềm chạnh nhớ chuyện đã qua
Ngước mắt lên nhìn rỏ ánh nguyệt ngà
Đang mờ nhạt dưới vầng mây che lấp
Thân run rẩy con tim như ngừng đập
Khi nghĩ về những giờ phút bên nhau
Dưới đêm khuya mình tựa má dựa đầu
Cùng ngồi ngắm trời đầy sao lấp lánh
Ngày xưa đó mình luôn luôn kề cạnh
Nắm tay nhau bên biển vắng mỗi chiều
Bước song hành nghe gió thổi hiu hiu
Nhìn sóng vỗ dập dìu lên bãi vắng
Đẹp thế đó, mà giờ nầy cay đắng
Mình hai nơi lẳng lặng mãi chia xa
Giờ ngồi đây mình mới thấy rõ ra
Lòng héo hắt tựa như là lá úa
Kỷ nệm xưa từ đây không còn nữa
Ngồi lặng người chỉ để nhớ mà thôi
Vỡ tan thì cũng đã vỡ tan rồi
Chừ tiếc nuối cũng chẳng còn chi nữa.
Phạm Thi
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang