20/09/23 – 02:09
LAN TRẮNG
Người ở đâu? Đầu ghềnh hay cuối bãi
Con! Đôi tay trần nặng nợ nhân sinh
Gánh niềm đau… gánh nhớ một thâm tình
Ôm hình bóng khát khao lời ru mẹ…
Lá đổ vàng sân người hỡi có nghe
Miền nhớ đó con gọi trong sâu thẳm
Để chiều thu lá rơi… rơi nhiều lắm
Mắt u hoài… thương nhớ quá mẹ ơi…
Con xin nợ người gánh quãng đường đời
Miền xa xăm ấy… mắt sầu ứa lệ
Gió thu buồn lay lay thổi nhè nhẹ
Mơ bóng mẹ về từ cõi xa xăm…
Con đã khóc lệ nhòa nhạt tháng năm
Mỗi hoàng hôn về buông xuống mái đầu
Cơn nắng chiều cũng vội vã qua mau
…. Khoảng thềm xưa ơi hoang vu rêu phủ.
Trần Định
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang