25/11/23 – 10:11
LẶNG LẼ HƯƠNG
Chiều nhặt vàng rơi dưới ngõ đường,
Úa tàn vương níu ngọt ngào hương.
Thì ra sinh vật lúc tàn úa,
Lặng lẽ bên đời chút muộn thương!
Ồn ào chới với rồi quên hết,
Mặc nẻo vô tình đợi vấn vương.
Sáng mai ngơ ngác người đâu biết,
Đông cũng quen dần với gió sương!
18/11/2020
Dương Nam
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang