14/09/23 – 02:09
NHẠT NHÒA TÌNH XA
Anh ơi…! Em gởi lời thương
Của ngày xưa ấy con vương vấn lòng
Giờ đây nỗi nhớ bão dông
Mình trao tay đợi…! Còn không hỡi người
Tình em ngày đó trao rồi
Giờ là cánh nhạn chim trời bay xa…
Người sao phụ bạc tình ta
Để cho hoa tím phôi pha tháng ngày
Thôi thì tình phụ chia tay
Chiều thương kỷ niệm nơi này còn đâu
Sao người vội vã trao sầu
Để tim vụn vỡ nỗi đau khó lành
Ngày dài đừng đợi tình xanh
Thuyền tình rời bến mộng lành được chi
Vàng trong nắng ngã, mưa đi
Nợ duyên hết thắm! Tình thi phôi pha
Bến xưa còn đó! Tình xa
Thuyền theo con nước, bỏ xa bến chờ
Nụ hôn ai gởi chiều mưa
Quặn lòng tim vỡ, ướt mưa ngậm ngùi.
Chiều mưa phai nắng 2023
VẾT XƯA KỶ NIỆM
Ai đem thơ thả nắng chiều
Để ai vương vấn nhớ nhiều hương xưa
Hương đêm thoang thoảng trước thềm
Nghe trong nỗi nhớ gối mềm lệ rơi
Nắng xưa ai để rơi… rồi
Sợi vương mây xám cuối trời đã xa
Người ơi…! Có hiểu lòng ta
Tình trong cỏi mộng xót xa bồi hồi
Vết xưa! Nay đã cuối trời…
Gót ai in dấu… rối bời cát đau
Em về… ngập ướt mưa ngâu
Anh nay ở lại! Lòng đau lời thề
Vướng buồn hoa tím sông quê
Câu thương câu đợi não nề bâng khuâng
Thuyền xa…! Bến ngẩn ngơ lòng
Nghe trong điệu lý…! Sang sông bồi hồi
Vết xưa! In dấu cuộc đời
Giờ là kỷ niệm người ơi… giữ gìn
Chữ tình nặng nợ trong tim
Bởi do duyên lỡ! Nên tình cách xa.
Nắng hoàng hôn… 2023
BẾN ĐỢI TÌNH XA
Chiều buồn phủ tím chơi vơi
Bến sông lặng lẽ đầy vơi ngõ hồn
Ráng chiều nhường chổ hoàng hôn
Mà em còn đợi, ngóng mòn thuyền xa
Người đi mỏi mắt trông xa
Bến sông hoa tím xót xa đợi chờ
Thuyền đi… xa mất mịt mờ
Nghe trong nỗi nhớ, tím chờ đợi nhau
Vàng trong sông nước đục ngầu
Đôi lần, đã nghỉ qua cầu cho xong
Nghĩ tình, mình mãi long đong
Ví như hoa tím trên sông Lục Bình
Người ơi! Em mãi chung tình
Xé lòng thương nhớ bến sông ngóng chờ
Thủy chung em gởi vào thơ
Câu thương câu nhớ mong chờ đợi anh
Cuộc đời chìm nỗi chòng chành
Câu thề em gởi sao anh phụ tình
Chuyện buồn duyên nợ ba sinh
Giờ theo mây gió vô tình bay xa…
THÁNG CHÍN MÙA THƯƠNG
Thu đã về hạt nắng vẫn còn hong
Bước chân ai, nghe nỗi lòng trống vắng
Lá thu rơi… nơi xa miền hoài vọng
Nốt nhạc tình ai thả… níu chờ mong
Tháng Chín về, chớm lạnh chút đầu đông
Tiếng rao khuya nghe hồn thêm trống vắng
Chút chạnh buồn nơi ngỏ vắng đợi nhau
Vàng vỏ đèn đường nơi phố nhỏ không nhau
Tháng Chín rồi…, làm rối bời chiếc lá
Tình chia xa… mỗi người đi mỗi ngã
Tiếng hát khuya, nghiêng ngả chẳng ai chờ…
Cuối thu buồn…! Nghe chiếc lá vàng xa.
Chiều cuối thu… 2023
DAY DỨT NỖI LÒNG
Cảm ơn vấp ngã trong đời
Để ta thấy được cuộc đời đắng cay
Cảm ơn những chuyện rủi, may
Để ta thấy được tháng ngày bình yên
Nhìn người nặng gánh ưu phiền
Sương chiều thấm lạnh vai miền chợ xưa
Cảm ơn kẻo kẹt võng đưa
Công cha, ơn mẹ…! Sao chưa hiếu đền
Cảm ơn nỗi nhớ dịu êm
Cho hồn ta mãi say mềm tình ai
Cảm ơn hương bưởi tóc ai
Để ta khắc khoải nhớ hoài tình xưa
Ngắm hoàng hôn tím chiều quê
Nghe buồn trống vắng tình xưa kéo về
Cảm ơn bến nước sông quê
Giữ dùm hương bưởi, lời thề đã trao
Cảm ơn nỗi nhớ dâng trào
Để ta thấy hết ngọt ngào tuổi thơ
Cảm ơn hương bưởi thoảng đưa
Cho ta nhớ lại tình xưa năm nào…!
Bước… quê lòng cứ nôn nao
Đường quê còn đó! Người… về nơi đâu?
Chiều quê… 2023
CÂY HOÀNG LAN
Chiều buông mây tím dăng đầy
Bên đây hoa nắng phủ đầy mặt sông
Em buồn lặng lẽ ngóng trông
Thả theo mây tím nặng lòng nhớ thương
Còn yêu, còn đợi vấn vương
Đừng gieo cay đắng ngày thương đợi chờ
Trời thu! Chiếc lá ngẩn ngơ
Em là mây tím! Ngủ mơ… anh về!
Yêu thương, anh nhớ chiều quê
Hoàng Lan ngã bóng! Mình thề đợi nhau
Giờ đây, nắng ngã mưa sầu
Còn vương hương tóc thoảng mùi Hoàng Lan
Ngày đi mây, gió bạt ngàn
Hoàng Lan bông trắng nắng tràn tỏa hương
Hương nồng gợi nhớ chiều đông
Vòng tay ân ái, nhớ không hởi người.?
Cây còn…! Đứng đợi chơi vơi
Em còn…! Chờ đợi một người nơi xa.
Man mác chiều quê… 2023
CỬA VIỆT NƠI TA VỀ…
Xa bao năm về thăm lại nơi đây
Bến Cửa, năm nào tình vẫn nồng say
Sóng ồn ào phiên gác khuya thủa ấy
Cát mát bàn chân như đồng đội thật gần
Đường Phú Hội xưa… đá rách bàn chân
Xã Tường Vân ghe thuyền về mỗi bận
Giờ về đây! Nghe như lạ như gần
Hoàng hôn buông! Cảnh đêm về nhớ mãi
Cầu Cửa Việt nối đôi bờ Do Hải
Đò ngang xưa, nay ai đợi ai chờ
Cô lái đò…! Đưa tôi về mỗi bận
Bỏ bến sông! Em cất bước theo chồng
Nắng trải vàng sóng bạc, nơi cửa sông
Bến cầu tàu! Cửa Việt đẹp chờ mong
Thả hồn say! Ta viết vội mấy dòng
Gởi gió mây…! Tỏa nắng đầy bến cảng.
Chuyến thăm quê… 2023
MÙA SANG DỊU DÀNG
Nghe mưa thổn thức giao mùa
Vàng nghiêng chiếc lá chuyển mùa thu sang
Mưa thu nhẹ ướt lá vàng
Làm buồn sợi nắng hạ vàng… gót xa
Phượng hồng day dứt lòng ta
Ve buồn ngân mãi khúc ca đợi chờ
Thu về tiễn bước hạ đi
Vương nơi chiếc lá! Mùa thi… qua rồi
Vàng trời thu đến lả lơi
Tình trong áo trắng! Một thời bên nhau
Hạ đi…! Thu đến… mưa ngâu
Ướt nhỏe mực tím bên nhau! Sân trường
Thu về…! Man mác yêu thương
Gầy trong sắc nhớ! Môi hường đợi nhau
Yêu đầu! Đâu dễ quên đâu
Hạ thương vương vấn chờ nhau bên đời.
Chiều cuối hạ… 2023
TÌNH CHA…!
(Nhớ ba tôi! Viết nhớ ngày cưới ba mẹ… 02/1954)
Nắng, sương ướt hết cha tôi
Một đời thay mẹ! Ngọt lời võng ru
Mình cha quạnh quẽ trầm tư
Thân gầy lặn lội, sương mù… vai cha
Cha tôi tình nghĩa đậm đà
Thủy chung son sắt, lời thề đã trao
Nặng lòng cùng mẹ thủa nào
Cha tôi gom cả ngọt ngào nuôi con
Đời cha! Sương gánh, nắng hanh
Chia đôi hai nửa, nửa dành phần con
Nữa kia… đành để héo hon
Trong hình bóng mẹ! Vàng son nỗi buồn
Giương cha! Con mãi nhớ luôn
Thanh xuân cha đổi, yêu thương con rồi
Ơn người! Nặng nợ mãi thôi
Khắc tâm, ghi cốt bồi hôi… tim con!
Yêu thương cha để con đây…
Tình xanh! Cha dấu… bao ngày mẹ ơi
Chỉ mong con được nên người
Yêu cha! Yêu cả cuộc đời cha tôi…
MÙA THU TÌNH MẸ
Thu sang…! Lá rụng, rớt tràn…
Yêu thương con gởi nồng nàn mẹ ơi
Tình xa mấy chục năm rồi…
Mà nghe như mẹ! Vừa rời… hôm qua
Thu về…! Nhớ mẹ xót xa
Ầu… ơ, kẽo kẹt, võng xa… mất rồi
Nắng, sương tóc bạc, da mồi
Vẳng nghe tiếng mẹ! Nhớ hồi con xuân
Nhìn thu! Lá rụng… bần thần
Đan trong vạt nắng! Mẹ gần… lại xa…
Hình như tiếng mẹ… vọng xa…
Thơm hương quà bánh chợ xa… mẹ về
Mùa thu…! Tình mẹ… sông quê
Tuổi thơ kỷ niệm ùa về trong ta
Vu lan mùa hiếu lại về…
Nhận bông hồng trắng não nề lòng ta
Khuyên ai! Còn mẹ, còn cha
Đừng làm mắt mẹ, nhạt nhòa lệ rơi…
Nặng thương gánh mẹ một đời
Không bằng mẹ gánh một lời… võng ru!
Chiều thu…! 2023
Lê Minh Thi
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang