18/09/23 – 01:09
ĐÀN BÀ CŨ VÀ GIÓ CUỐI THU
Lòng hờ hững một mình em tự hỏi
Thu phai tàn đã gọi mắt lệ rơi
Màn trăng khuya le lói một cuộc đời
Riêng còn vọng những lời thề xưa đó
Tình vấp ngã rồi bay theo ngọn gió
Biết xa xôi còn có nghĩa gì đâu
Khi đã tin khoảnh khắc ấy lần đầu
Giờ vụn vỡ ngàn bể dâu năm tháng
Dù mộng ấy buông tay niềm quên lãng
Giấu tim mình nghẹn dĩ vãng yêu đương
Tại vì anh chẳng thể bước chung đường
Đâu còn nữa nguồn yêu thương lạc lối
Hết nước mắt giờ sầu nghe hờn dỗi
Hiểu ra rằng kẻ đến vội rồi đi
Một lần thôi đã quá hẹn xuân thì
Xin đừng nói thêm câu chi lần nữa
Đàn bà cũ đời đau buồn một nửa
Của lỡ lầm chất chứa những trái ngang
Hồn trải qua nỗi cay đắng lỡ làng
Nên đã hiểu tình mang nhiều đau khổ
Trái tim hỏi đừng bước sai ngoan cố
Nào còn ai giữa hoan lộ đông người
Nghe bên thềm chiếc lá rụng chơi vơi
Tim lạnh lẽo và trùng khơi niệm vắng.
NHỚ BUỔI CHIỀU XƯA
Nhớ buổi chiều xưa của một thời
Ta cùng bước dạo dưới mưa rơi
Em nghe thổn thức nơi lồng ngực
Nhoẻn miệng lòng trao rạng rỡ cười
Hẹn buổi chiều xưa ấm áp tình
Em thường bẽn lẽn thật là xinh
In dòng kỷ niệm ngày thương hạ
Cuộn ép vần thơ của chúng mình
Nhớ buổi chiều xưa tỏa nắng vàng
Đôi mình gặp gỡ lúc thu sang
Bài thơ kết nghĩa ngày giao thệ
Buổi ấy đoàn viên quá rộn ràng
Nhớ buổi chiều xưa trải mộng huyền
Anh ngồi kể lại chuyện luyên thuyên
Hoa hồng chớm nở màu khoe sắc
Nhớ buổi chiều xưa vẹn ước nguyền.
15/9/2022
NẾU MỘT NGÀY
Nếu một ngày ta không gặp lại nhau
Hoa cỏ héo nhạt phai màu tim vỡ
Nghe thổn thức kéo dài trong nhịp thở
Ngồi níu chi bước duyên nợ đôi mình
Nếu trên đời chẳng vướng ngã trọng khinh
Em những phải vô hình khi bật khóc
Rồi buồn bã từng đêm mang ra đọc
Dòng tin xưa đã lở tróc miên trường
Nếu anh còn tiếc nuối nỗi vấn vương
Lòng kiên nhẫn cả hai nhường một chút
Thì đâu có mai rồi phương ngõ cụt
Luyến nhân tâm bỗng héo hút bên thềm
Nếu như tình tựa ảo ảnh sao đêm
Ai xoa dịu làn môi mềm dang dở
Ôm kỷ niệm sâu vào trong nhung nhớ
Giấc mơ hoang khẽ nức nở phong trần
Nếu mai này trở lạnh gót đôi chân
Mong ấm sưởi ngại ngần chi buổi vắng
Tìm mộng ước lời yêu giờ phẳng lặng
Phút gọi tên chợt yên ắng âm thầm
Nếu xa rồi buộc chặt lấy trầm ngâm
Tiếng đàn gảy nốt thăng trầm lần nữa
Nào ai hiểu bao mùa qua chan chứa
Trăng bờ côi khuyết quá nửa tâm hồn.
10/8/2023
TRÁI TIM GHẺ LẠNH
Nghẹn đắng bờ tim viễn tưởng rồi
Non thề biển hẹn cũng đành thôi
Tình mong bữa nọ người ươm giống
Nghĩa quyện ngày nao kẻ dứt chồi
Hứng mảnh tàn dư ruồng ngõ phận
Chia phần kiếp lạc rẽ đường ngôi
Màn sương tĩnh lặng trăng sầu thảm
Ghẻ lạnh còn riêng giữa núi đồi.
01/02/2023
MƯA CHIỀU
Những thuở mưa về gội nhớ mong
Niềm xưa lắng nhịp ngỡ xuôi dòng
Gieo ngàn đối cảm tâm hoài vọng
Hửng vạn khơi trào thức mãi đong
Dịu thỏa hồn duyên cài diễm bóng
Thầm trao phận kiếp ủ thanh lòng
Thương hình vẽ sáng tình cô đọng
Những buổi mưa về gội nhớ mong.
17/7/2023
Lê Thanh Hòa
- Lê Thanh Hòa
Bút danh: Cánh Hạc Mùa Thu - Sinh năm 1975
- Quê quán: Hoằng Hóa – Thanh Hóa
- Nơi ở hiện tại: Đồng Nai
- Giới tính: Nữ
- Dân tộc: Kinh
- Nghề nghiệp: Kinh doanh
Cam kết: tác phẩm dự thi thuộc quyền sở hữu của tôi. Tôi chịu trách nhiệm trước Pháp luật và quy định của Ban Tổ chức cuộc thi nếu có tranh chấp.
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang