Lê Văn Dung: Chùm thơ tình 001

28/06/23 – 10:06

Tác giả Lê Văn Dung

 

ĐỪNG GIẬN NHÉ

Đừng giận nhé cục cưng anh hỡi
Mắt em sầu nắng mới cũng buồn theo
Thuyền lửng lơ không muốn nhịp tay chèo
Nguyệt rũ rượi nghiêng mình treo song cửa

Nín đi nhỏ chớ oán hờn trách nữa
Hãy yên lòng vai tựa ngủ giấc sâu
Nắm tay nhau như lúc thuở ban đầu
Cười hớn hở trao tròn câu nguyện ước

Tha lỗi nhé những gì anh chưa được
Làm dáng kiều trăm vết xước con tim
Dòng châu sa khóe mắt mãi đan ghìm
Lòng héo rũ màu hoa sim tím biếc

Tình cách trở nguyệt tơ gieo oan nghiệt
Nỗi nhớ mong đã giết mảnh hồn đơn
Bởi quá yêu sao khỏi trách dỗi hờn
Anh hiểu lắm từng cơn đau nơi nhỏ

Nhưng cưng ạ chỉ yêu em thôi đó
Xin chớ đừng để lệ nhỏ tuôn xa
Mà hanh hao dáng vóc liễu trăng ngà
Hãy buông lỏng thứ tha bao lầm lỗi.

23/5/2021

 

NGẮM MƯA

Cánh cò rệu rã cõng mưa
Hạ đang trải nắng ngỡ vừa đông sang
Ai gieo chi cảnh bẽ bàng
Lệ sầu vì bởi trái ngang cuộc tình

Mưa làm héo rũ đài xinh
Thương cho vầng nguyệt bóng hình tả tơi
Cơn mưa dẫm ướt bầu trời
Bậu buồn duyên phận chẳng cơi sắc hồng

Mưa tràn vấy đục dòng sông
Hoa thương nguyệt lão ghép lồng mùa sai
Mưa ơi xin chớ miệt mài
Tuôn trào rả rích để ai nghẹn ngào

Mưa làm ngập úng bờ ao
Khiến cho con nhện chẳng rào sợi tơ
Đường duyên cách trở đôi bờ
Mưa lòng cuồn cuộn câu thơ lạc vần

Mưa sầu át tiếng ve ngân
Tuôn chi khắp nẻo xa gần hỡi mưa
Sao khơi cung nhạc thiếu thừa
Để ai nức nở song thưa thẫn thờ.

22/5/2022

 

KHÚC DẠ NGÂM

Canh tàn lũ dế khởi lời ngâm
Gió khẽ khàng ru trải nhạc ngầm
Dõi cảnh trời khuya thuyền khuấy nhịp
Thương dòng biển mặn sóng gầy âm
Vần gieo đẹp nghĩa bày câu bổng
Mực vẫy ngời ân phả nét trầm
Lẻ bóng mơ màng hương ngọc liễu
Gom vầng nguyệt tỏa ướp vào tâm.

22/5/2023

 

NHỚ MẸ

Cổ Lũy hoài vương giọng ấm lời
Gam trầm nốt bổng mãi à ơi
Dường như vẫn đọng lừng non biển
Ngỡ tựa còn ngân phả bến đời
Dạ ủ ân nồng hôm nắng dẵm
Tâm lồng nghĩa rạng buổi tình phơi
Lòng nghe khắc khoải trào tuôn lệ
Nhắc nhở hồn lưu điệu võng hời.

 

HỎI EM RẰNG

Hỏi em rằng phương trời ấy ra sao
Đôi má đỏ có hồng hào sắc phượng
Từng đêm đến nhoẻn cười trong mộng tưởng
Vui vỡ òa tràn sung sướng khi mơ

Hay trở trăn mòn mỏi nỗi đợi chờ
Lệ tuôn chảy nhởn nhơ ùa lồng ngực
Lòng trĩu nặng buồng tim hồng đau nhức
Gọi nhớ thương trong cùng cực âu sầu

Ở nơi này thức trọn những canh thâu
Thương nhớ lắm dây trầu run giãy giụa
Thiếu cau tựa mỗi ngày rầu héo úa
Nét xinh tươi tựa lụa cũng phai tàn

Hỏi em rằng còn nhớ buổi chiều tan
Vai sánh tựa trao ngàn câu thương mến
Môi hòa quyện hai tim vàng hổn hển
Mặc dòng trôi cùng quấn bện không rời

Hỏi em rằng phương ấy lúc hạ rơi
Có nghe thấy những lời thương biển gọi
Nốt trầm bổng đìu hiu sầu dâng trói
Nỗi ưu tư mòn mỏi khúc ru bờ.

19/5/2023

Lê Văn Dung

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

error: