01/12/23 – 04:12
LỠ HẸN DIÊU BÔNG
Chiếc lá cuối xin thôi đừng rụng nữa
Cho ta còn có cớ để chờ mong
Đông đã về nơi ấy có lạnh không
Mòn mỏi đợi nên cõi lòng băng giá
Lần gặp ấy người bước đi vội vã
Nói muốn tìm cho được lá diêu bông
Về tặng em để em lấy làm chồng
Hẹn trở lại khi mùa đông chưa tới
Và cứ thế bao mùa qua em đợi
Lá vàng rơi trong vời vợi nhớ mong
Chút nữa thôi trời lại chuyển sang đông
Chiều quạnh vắng bởi người không trở lại
Mùa đến vội em qua thời con gái
Lời hẹn xưa đành gửi lại dòng sông
Nén thương yêu em cất bước theo chồng
Đành để lỡ chuyện diêu bông thuở đó
Chiếc lá cuối mỏng manh run trước gió
Níu lại mùa mà níu có được đâu
Mùa thu đi mang theo cả tình đầu
Diêu bông lỡ… đời bể dâu em bước.
Hoài Phong, 01/12/2023
Lại Văn Phong
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang