04/10/23 – 03:10
LỠ HẸN LỜI THỀ
Nắng tàn lụi khuất sau rặng núi
Tiếng nguyệt cầm ngậm tủi cung ngân
Âm thanh réo rắt xa gần
Gieo vào nỗi nhớ cố nhân não lòng
Đàn như trách gió không đọng lại
Để hai người vương mãi sầu thương
Giây tơ như lạnh cung hường
Buồn trong cõi dạ như vương ở đời
Chân trời hỡi trăng ơi vừa tỏ
Tiếng sáo ai lúc rõ khi trầm
Dế mèn hòa nhạc thành âm
Sáo ơi buồn khúc âm thầm xót đau
Đường quê nhỏ thật nhàu kỷ niệm
Nàng bỏ đi chàng kiếm nỗi sầu
Tôi ngồi đếm giọt mưa ngâu
Đơn côi ảo giác dạ nhàu nhạt phai
Nhớ thương mãi đúng hoài hy vọng
Nhị nỉ non cửa đóng then cài
Sao đành bỏ lại tương lai
Cho lòng anh nhớ mơ hoài đến nhau
Thơ anh viết chung màu tình nghĩa
Mối duyên này chẳng bịa gì đâu
Lừa yêu thì để ghép sầu
Xa thời thơ mộng bên nhau chẳng còn!
Đêm buồn 15/7/2019
Hải Quân Lê
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang