06/07/23 – 08:07
LỠ TIẾNG YÊU
Em xa rồi. Em đã nỡ xa tôi
Để nhung nhớ bao ngày đêm da diết
Cũng từ đó em ra đi biền biệt
Nơi phương trời nay đã quá xa xăm
Đợt gió mùa lạnh giá buốt căm căm
Chiếc khăn ấm mùa đông em trao tặng
Chiều hôm ấy trên đồi hoa thanh vắng
Bàn tay này khẽ đặt nhẹ lên vai
Ngắt bông hoa: cải, mái tóc anh cài
Em bẽn lẽn thẹn thùng đôi má ửng
Anh ấp úng rồi dường như chỉ đứng
Vẫn ngại ngùng chẳng dám nói yêu em
Mới quẩn quanh trời cũng đã nhá nhem
Lời yêu đó vẫn còn đang dang dở
Chiều hôm ấy là lần anh bỏ nỡ
Để bây giờ em cất bước ra đi
Chờ đợi chi rồi lại nỡ xuân thì
Đời con gái như nhành mai chớm nở
Khi xuân hết cánh hoa nhanh vụn vỡ
Chỉ trách lòng chậm nói tiếng yêu em.
Phạm Quang Chúc
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang