16/09/23 – 08:09
LOÀI HOA KHÔNG TÊN
Em đã từng như loài hoa giản dị
Đóa dã quỳ rực nở miền cao nguyên
Trong mênh mang khoe sắc thắm dịu hiền
Ươm màu nắng bên khung trời yên ả.
Em đã từng như loài hoa biển cả
Nét đơn sơ – tên muống biển tím chờ
Mượn cơn sóng, ru hời những ước mơ
Mơn nước biếc, vỗ về niềm mong đợi.
Em đã từng như loài hoa xa vợi
Nhánh lan rừng thăm thẳm cõi bao la
Mùa xuân đến, cung đàn gọi thiết tha
Vẻ ngọc ngà họa nhịp vươn ngày mới.
Em đã từng như loài hoa mặt trời
Nghiêng vào nhau suốt bốn mùa thầm lặng
Khi thu sang gọi tên bên chiều vắng
Mong thật gần, gom hạt nắng mùa yêu.
Rồi hôm nay thoang thoảng hương vườn chiều
Theo mây gió bay về nơi xa lắc
Đóa hoa tình chỉ đẹp trong khoảnh khắc
Chợt vô hình, em loài hoa không tên.
Hải Nguyễn
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang