17/08/23 – 01:08

LỜI CON DÂNG MẸ
Con chưa viết bài thơ nào dâng mẹ
Bởi trước người lời lẽ hóa hư không
Khi ngực áo cài xong nụ bạch hồng
Con chìm mãi vào mênh mông tê dại
Bước lãng phiêu qua ngũ hồ tứ hải
Con đã quên nhìn lại bóng thời gian
Nhận hung tin ngọn nến sắp lụi tàn
Mới cảm thấy tâm can mình lửa đốt
Người bình thản sao lòng con hoảng hốt
Nỗi hoang mang đột ngột quặn liên hồi
Bao năm trường mải miết chốn xa xôi
Gần quên mất dáng mẹ ngồi trông ngóng
Trong tim con chập chờn bao hình bóng
Giấc hoang mơ giăng ảo vọng bốn bề
Con làm thơ trao tặng những đam mê
Thơ dâng mẹ vẫn chưa hề khai bút
Thời gian đã chẳng dừng dù một phút
Đợi con về từ hun hút chân mây
Con lao đi chẳng thiết đến đêm ngày
Vẫn không kịp ôm tay người lần cuối
Khắp thế gian ai là người không tuổi?
Mong manh nào hơn quả chuối chín cây?
Người cho con bát nước lớn thật đầy
Con không trả nổi vài giây người ước
Giọt nước mắt chảy xuôi con thấu được
Con xin lần này… chảy ngược… mẹ ơi!
Hoàng Anh Dũng

BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Thư mòi in tập “999 Câu thơ đẹp”
Cảm nhận “Xuân đã sang” của bút nữ Tóc Nâu Họa Mi
Tình mẫu tử thiêng liêng trong ca khúc “Mạ ơi” của nhạc sĩ, TS Trịnh Xuân Đức
Vui Xuân – Thơ Ngọc Ân (Đà Nẵng)
Hương xuân đã về – Thơ Ngọc Ân (Đà Nẵng)
Sơn Hòa trong trái tim tôi – Thơ Mỹ Kiên
Giáng Sinh yêu thương -Thơ Thanh Thu (Đà Nẵng)
Về đi em – Thơ Ngọc Ân