21/08/23 – 04:08

LỖI HẸN VỚI BIỂN KHƠI
Lòng biển rộng, âm thầm ôm phiến đá
Nước trong xanh hòa nhã đẫm ân tình
Vạt nắng chiều đang trải nhẹ lung linh
Vùng trời ấy… sao yên bình quá đỗi!
Dòng nước cuốn xóa tan đi hờn dỗi
Sóng vô tư rong ruổi khúc ru à…
Góc địa đàng như thảm ngọc phù sa
Rặng dừa đứng la đà trên bãi cát.
Thủy triều xuống em ngồi nghe biển hát
Bản tình ca dào dạt đến bây giờ
Anh đánh đàn, em lại thích làm thơ
Miền cát trắng khắc hai từ “thương nhớ”!
Bỗng từ đó thuyền không trở về nữa
Sóng bạc đầu, hơi thở hóa mong manh
Biển nhạt nhòa chẳng níu dấu chân anh
Vì như thế… nên em đành lỗi hẹn!
Thu Phạm
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Thư mòi in tập “999 Câu thơ đẹp”
Cảm nhận “Xuân đã sang” của bút nữ Tóc Nâu Họa Mi
Tình mẫu tử thiêng liêng trong ca khúc “Mạ ơi” của nhạc sĩ, TS Trịnh Xuân Đức
Vui Xuân – Thơ Ngọc Ân (Đà Nẵng)
Hương xuân đã về – Thơ Ngọc Ân (Đà Nẵng)
Sơn Hòa trong trái tim tôi – Thơ Mỹ Kiên
Giáng Sinh yêu thương -Thơ Thanh Thu (Đà Nẵng)
Về đi em – Thơ Ngọc Ân