31/07/23 – 08:07
LỜI MẸ VẪN RU CON
Ba tôi mất khi còn rất trẻ
Trăm việc nhà do mẹ lo toan
Một mình chăm chút nuôi con
Sớm hôm tần tảo chân mòn lối quê.
Tan chợ sớm mẹ về vội vã
Lội ra đồng nhổ cỏ lúa non
Việc trong ngoài mẹ chu toàn
Đêm con ngủ sớm, mẹ còn ngồi may.
Đời khốn khó không ai bằng mẹ
Áo sờn vai chổ vá chổ khâu
Nắng mưa nón lá đội đầu
Xạm đen da đã đậm màu gió sương.
Quang gánh nặng lưng còng năm tháng
Sống thờ chồng nuôi nấng con thơ
Đêm dài mẹ hát ầu ơ
Đưa con vào giấc mẹ chờ con say.
Đôi lúc mẹ thở dài trằn trọc
Thương con côi mẹ khóc một mình
Ngọn đèn khuya sáng lung linh
Lệ lòng cô phụ thầm in mắt buồn.
Đời Mẹ đã đoạn trường bao kể
Chỉ vì thương phận trẻ dại khờ
Mẹ còn cất giọng ầu ơ…
Là con còn được … nương nhờ… mẹ ơi.
Nguyễn Sơn Phương
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang