01/08/23 – 04:08
LỐI MỘNG CÒN ĐÂY
Lê gót chân trên vạn nẻo đường đời
Hỏi viên đá đâu là nơi trống trải
Giữa hoang mạc khao khát tìm hoa trái
Gió mưa buồn cho rầu rãi thân côi
Tiếng cú kêu trong canh vắng liên hồi
Mười ngón nhỏ bao giờ thôi rướm máu
Đêm u tịch cánh dơi nào nhanh nhẩu
Liệng chao mồi bên phía dậu mồng tơi
Xé không gian trong thân xác rã rời
Như cố níu gượng tàn hơi nhịp thở
Lối hoa mộng in sâu vào cõi nhớ
Kết chỉ mành khâu duyên nợ trần gian
Dẫu trải qua bao sóng gió cơ hàn
Con tim nhỏ luôn chứa chan tình ái
Mặc ngoài đó giữa chợ đời khôn dại
Chẳng thay lòng ta vẫn mãi là ta
Đã chung thân từ bao kiếp một nhà
Hạt mưa lạc vẫn tìm ra biển lớn
Dù suối nhỏ cũng có làn sóng gợn
Như gió chiều vẫn đùa giỡn hương sen.
02/6/2023
Vương Quang Hồng
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang